VẼ CHUYỆN
Vương
Ngọc Minh
Ngọc Minh
Thiếu nữ. Tranh Đỗ Trung
Quân
Quân
tôi
hứa với cô – mùa
hứa với cô – mùa
xuân
này sẽ về thăm
này sẽ về thăm
quê.
ghé đà nẵng trò
ghé đà nẵng trò
chuyện
(không – tôi chỉ lắng
(không – tôi chỉ lắng
nghe!)
với cô – hòng cho
với cô – hòng cho
nốt
một câu chuyện. cô
một câu chuyện. cô
vẫn
nói với tôi – cô
nói với tôi – cô
biết
nhìn người và luôn
nhìn người và luôn
hi
vọng – tôi nói tôi
vọng – tôi nói tôi
không
biết – cũng như không
biết – cũng như không
hề
nghĩ xa xôi thế
nghĩ xa xôi thế
nhưng
tôi luôn hiểu – hết
tôi luôn hiểu – hết
thảy
những điều cô nói …
những điều cô nói …
tôi
đang dông thìa khuấy
đang dông thìa khuấy
café
gõ vào thái
gõ vào thái
dương.
nhớ lời hứa với
nhớ lời hứa với
cô
– sẽ về thăm quê
– sẽ về thăm quê
vào
mùa xuân này. ghé
mùa xuân này. ghé
đà
nẵng. ngồi uống với
nẵng. ngồi uống với
cô
buổi café – nói
buổi café – nói
cho
xong nốt một câu
xong nốt một câu
chuyện
(không – chỉ lắng nghe!)
(không – chỉ lắng nghe!)
đài
radio f –
radio f –
m.
địa phương đang phát
địa phương đang phát
bài
“she belongs to
“she belongs to
me”
của bob dylan
của bob dylan
tôi
nghĩ – thật tuyệt khi
nghĩ – thật tuyệt khi
mùa
xuân này về thăm
xuân này về thăm
quê
– ghé đà nẵng gặp
– ghé đà nẵng gặp
cô.
ngồi café. lắng
ngồi café. lắng
nghe
cô nói – vâng! tôi
cô nói – vâng! tôi
luôn
hiểu hết thảy điều
hiểu hết thảy điều
cô
nói!
nói!
VNM
*Nguồn:
Văn Việt.
Văn Việt.
Nhận xét
Đăng nhận xét