KCNguyễn
 
Tranh Ngọc Dũng
 
rừng
cháy phía đông, tôi phía tây
mùi
khói chưa sang tới bên này
mưa
trên tôi, mưa một chút
đuổi
mặt trời và đuổi nắng cay
 
giữ
lại cho tôi bảy tầng mây
một
rơi khi giấc ngủ chưa đầy
nằm
nướng trong giường tôi đếm
giọt
ngắn giọt dài giọt mới bay
 
một
rơi khi tôi ngồi tĩnh lặng
chào
ngày chủ nhật vắng tiếng xe
đồng
hồ ngủ, không báo động
để
khúc mưa tôi mặc tình nghe
 
một
rơi thứ hai lười khôn tả
tôi
bước đi lên đoạn đầu đài
những
giấc mơ ngày êm dịu
chúng
cứ chết vào mỗi sáng mai
 
một
rơi khi guồng máy thất thanh
cuốn
tôi mải miết thế giới này
giọt
nhỏ giọt êm giọt chậm
tôi
nhớ là mình không phải quay
 
một
rơi tất cả thành khuôn khổ
tất
cả như thành một thói quen
không
nghĩ không thương không nhớ
thúc
nhẹ dùm tôi trái tim hiền
 
một
rơi khi vẫn còn đâu đó
niềm
tin vào những sự bất ngờ
đều
đều buồn thiu chán ngắt
nổi
bão lên, cuộc sống và mưa

còn
một tầng mây xin giữ lại
cất
thứ tình khờ không có tên
không
tiếc không chờ không đợi
chỉ
muốn đôi khi kéo xuống nhìn
KC
NGUYỄN
 






















































































Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Đánh giá dịch vụ nâng cao DR chất lượng, cam kết hiệu quả tại TPHCM

PHẦN III: CẢM NHẬN NHÂN ĐỌC KÝ ỨC CỦA LOÀI BÒ SÁT CỦA NHÀ VĂN TRỊNH Y THƯ

NHỮNG ĐOẠN TÌNH RỜI NGŨ NGÔN