NĂM BÀI THƠ NGẮN

Nguyễn
Đức Nhân
 
Tranh Mai Trung Thứ
 
TẠI
EM SOI MẶT VÀO SÔNG
 
em
và mây mảnh khảnh
soi
mặt vào sông
tóc
em xanh dập dờn
nước
sông xanh cảm xúc
gió
chiều xanh ngẫn ngơ
tại
em soi mặt vào sông
bầu
trời xanh kỳ lạ
xanh.
xanh. xanh như đang mơ
 
 
MÀU
HỔ PHÁCH
 
em
ở xa. rất xa
xa
tận cùng trăng sáng
gởi
tặng hộp trái cây
trái
nhỏ màu hổ phách
mở.
ăn thử. ta
nhìn
quanh đất trời
rực
hồng màu hổ phách
trong
hộp giấy
những
trái nhỏ thì thầm: chúng ta biến
anh
chàng
thành
tượng người hổ phách
những
trái nhỏ khúc khích
hình
như nắng reo
 
 
AI
GỌI TÊN TÔI
 
đứng
ngắm ánh trăng rằm
dường
như có ai gọi
dường
như. ai gọi tôi
nghe
tiếng gọi thân thương
mường
tượng. như tiếng em
gọi
từ mùa thu cũ
đi
tìm. tìm
ồ.
thì ra hạt sạn
gọi
trong giấc mơ
hạt
sạn ngủ dưới bụi dạ lan hương. cả vườn
trăng
thơm ngát
hạt
sạn.
hạt
sạn tròn. ngọc bích
em
lúng túng tặng tôi
vào
một chiều tan học
tôi
đánh rơi
đã
nhiều năm thờ thẫn
 
 
SOI
BÓNG
 
em
ca sỹ bé nhỏ
bước
ra từ họng chim
hát
dân ca xứ Nghệ
khiến
dòng Lam thổn thức
dòng
nước đi
không
chảy ngược về
những
con chim. một thời xa cũ

con bỏ bầu trời
 
vội
hiện về vổ cánh
soi
bóng vào sông quê
 
 
CŨNG
MỘT VỪNG TRĂNG ẤY
 
Năm
xưa ta bên bạn
Trong
vườn trăng cùng ngồi
Đêm
nay dưới trăng sáng
Lăng
lẽ mình ta thôi!
Bạn
đi theo mây trắng
Bốn
phương trời thơ bay
Đêm
có còn chỗ rộng
Gởi
nỗi buồn không khuây?
Đêm
nay cũng trăng ấy
Vịn
ánh trăng ta ngồi
Chẳng
còn ai tâm sự
Trải
lòng với trăng thôi!
2023
NĐN










































































































































































 



  

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

ÔNG GIÀ NOEL KHÓC

TÔI CÓ MỘT GIẤC MƠ

Đánh giá dịch vụ nâng cao DR chất lượng, cam kết hiệu quả tại TPHCM